Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Qua Đèo hay nhất
Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan.
Bài giảng Vượt đèo – Cô Trường San (giáo viên )
Ai đã từng đi trên con đường xuyên Việt, hẳn đã biết về Đèo Ngang. Đây là một con đèo khá dài và cao, nằm vắt ngang sườn núi cheo leo, hiểm trở của cuối dãy Hoành Sơn, trước khi đâm ra biển. Lên đến đỉnh đèo, du khách sẽ được tận hưởng khung cảnh tuyệt vời của thiên nhiên hùng vĩ: núi rừng, đại dương bao la, bầu trời thăm thẳm. Đèo Ngang là ranh giới tự nhiên giữa Hà Tĩnh và Quảng Bình. Ngày xưa, nhiều người vào kinh thành Huế thi cử hay làm quan cho triều đình đều đi qua con đèo này, đều cảm động trước vẻ đẹp của nó mà làm thơ ca ngợi. Bà Huyện Thanh Quan nhân dịp từ Thăng Long vào Huế nhận chức Trung thư viện đã sáng tác bài Qua Đèo Ngang.
Đằng sau bức tranh phong cảnh là tâm trạng của nữ họa sĩ: cô đơn, nhớ nhà và hoài niệm về một thời oanh liệt đã qua. Đây có thể coi là bài thơ hay nhất trong số những bài thơ viết về phong cảnh Đèo Ngang.
Câu thơ đầu (phá đề) nói về thời gian tác giả đến đây:
Bước qua đèo Ngang, bóng người phu xe,
Đó là khi mặt trời đang lặn. Ở phía Tây, chỉ còn một chút nắng, hắt những tia nắng yếu ớt lên nền trời đang tối dần. Thời gian này rất dễ cảm thấy buồn, nhất là với những ai đang đi du lịch nước ngoài.
Tuy nhiên, nó vẫn đủ sáng để nhà thơ nhận ra bức tranh thiên nhiên:
Cây chen đá, chen hoa lá.
Cây và hoa cùng nhau mọc trên đá núi. Linh hồn của sinh vật dường như thấp thoáng sau mỗi từ. Chữ chen nằm trong phép đối: cây chen đá, lá chen hoa gợi sức sống mãnh liệt của một vùng sơn cước hoang vu. Cảnh đẹp nhưng nhuốm màu buồn tẻ, hiu quạnh. Những bông hoa rừng không đủ làm bừng sáng cảnh sắc núi rừng ngày đêm.
Giữa cái nền thiên nhiên bao la ấy, thấp thoáng bóng dáng con người và hơi hướng của sự sống nhưng chỉ là le lói, mờ nhạt và xa xăm:
Lụp xụp dưới núi mấy chú, lụp xụp bên sông mấy căn nhà.
Nhà thơ đã sử dụng nghệ thuật đảo ngữ để nhấn mạnh những nét đặc sắc về cảnh vật và con người ở Đèo Ngang. Cái dáng lom khom của vài chú sóc đang lượm củi từ sườn non khiến con người càng thêm nhỏ bé trước thiên nhiên cao rộng. Chợ là nơi thể hiện đời sống cộng đồng làng xã nên thường tấp nập, đông đúc nhưng ở đây chỉ là vài túp lều lụp xụp bên sông…
Cái lạnh lẽo, trống trải bao trùm lên cảnh vật, gieo vào lòng người một nỗi buồn man mác:
Nhớ nước đau lòng tiếng cuốc, Thương nhà mỏi miệng gia đình.
Giữa không gian im lặng gần như tuyệt đối ấy, vang lên tiếng cuốc lo lắng, tiếng chim xé lòng. Đó là những âm thanh có thực mà cũng có thể là âm vọng từ tâm trạng buồn của nhà thơ. Cô mượn lối thư pháp thông thường và lối chơi chữ (đồng âm khác nghĩa) để bày tỏ nỗi lòng của mình trước cảnh vật. Tiếng chim kêu không làm cho cảnh vui hơn mà càng làm tăng thêm sự hiu quạnh, hiu quạnh. Phải chăng tiếng chim ấy là tiếng lòng của một ai đó đang nặng trĩu nỗi niềm, nhớ nhung, nhớ quê hương?!
Hồn cảnh, hồn người dường như có những nét tương đồng, cho dù hình thức hoàn toàn đối lập. Sự bao la, vô tận của đất nước càng làm nổi bật nỗi cô đơn, lẻ loi của con người và ngược lại. Thế là nỗi buồn lắng xuống:
Dừng chân đứng giữa trời, núi, nước, Một tình yêu riêng, em và tôi.
Đó là một nỗi buồn khó chia sẻ và bày tỏ. Dường như nó kết thành một khối, một khối, một tình yêu riêng khiến nhà thơ kêu lên chua xót: ta với ta. Chỉ có bạn mới có thể hiểu cảm giác của tôi! Vì thế, nỗi cô đơn càng tăng thêm.
Bài thơ Qua Đèo Ngang tuy đã ra đời cách đây gần hai thế kỉ nhưng vẫn giữ nguyên giá trị của nó trước sự thử thách của thời gian. Nhiều người yêu thơ thuộc lòng bài thơ này và khâm phục tài năng của tác giả. Phong cách và sự tao nhã của thơ Đường Lỗ đã trở nên gần gũi, dễ hiểu bởi ngôn ngữ giản dị, trong sáng và những hình ảnh dân dã quen thuộc. Đọc bài thơ ta càng thêm yêu đất nước và trân trọng những tấm lòng yêu nước.
Xem thêm các bài văn mẫu về tự sự, lập luận, suy nghĩ, cảm nghĩ lớp 7:
Các bài giải bài tập lớp 7 sách mới có:
cross-deo-horizontal.jsp
Giải bài tập lớp 7 theo sách mới môn học