Top 40 Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời – Tập làm văn lớp 4

0
39

Bài văn Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời gồm dàn ý chi tiết văn kể chuyện và hơn 40 bài văn kể chuyện mẫu hay và ngắn gọn nhất được tổng hợp và tuyển chọn từ các bài văn hay đạt điểm cao của các em học sinh. học sinh lớp 4. Hi vọng với 50+ bài văn kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời này, các bạn sẽ yêu thích và viết hay hơn.

Đề bài: Kể một câu chuyện em đã nghe hoặc đã đọc về tinh thần lạc quan, yêu đời.

Mục lục

  • Dàn ý Kể một câu chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 1
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 2
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 3
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 4
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 5
  • Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 6

Dàn ý Kể một câu chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời

Dàn bài – mẫu 1

1. Mở bài

– Giới thiệu truyện.

2. Cơ thể

– Đặt tên cho câu chuyện

– Đặt tên cho nhân vật

– Kể chuyện

Kể đoạn kết và ý nghĩa của câu chuyện.

3. Kết luận.

– Cảm nghĩ của em về câu chuyện đó

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 1

Tháng 8 năm 1942, trên đường từ Cao Bằng sang Trung Quốc công tác, Bác bị Tưởng Giới Thạch bắt và đưa đi hàng chục nhà tù ở tỉnh Quảng Tây. Chính trong thời gian bị giam cầm này, Bác Hồ đã viết tập thơ Ngục trung nhật kí với hơn một trăm bài thơ. Đọc tập thơ này ta thấy rất rõ tinh thần lạc quan, yêu đời của Bác Hồ kính yêu.

Cuộc sống trong tù rất khổ cực. Bác đã ghi lại nỗi vất vả đó trong nhiều bài thơ như: Cơm tù, Cái cùm, Người đi sớm. Ghẻ, Bốn tháng rồi… Qua những vần thơ này ta thấy Bác bị xiềng xích, ốm đau, đói khổ:

Bốn tháng không đủ gạo

Bốn tháng không ngủ

Bốn tháng không thay quần áo

Bốn tháng không giặt

Cho nên

mất một răng

Tóc bạc một phần

Gầy đen như ngạ quỷ

ghẻ lở toàn thân

Tuy nhiên, giữa chốn địa ngục trần gian ấy, Bác vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời, tin yêu, điều đó thể hiện qua thái độ ung dung ngắm trăng:

Người ngắm trăng soi qua cửa sổ

Trăng nhòm nhà thơ ngắm cửa

Trong tư thế hào hứng đón bình minh:

Đông trắng hóa hồng

Là bóng tối của đêm bị cuốn đi

Hơi ấm bao la bao phủ vũ trụ

Người đi lòng rạo rực thêm

Bác nghĩ về cảnh mình bị giam cầm và thấy:

Ví không có cảnh đóng băng

Làm sao để có sự rực rỡ của ngày xuân?

Hãy nghĩ về mình trong một bước khó khăn

Thảm họa rèn luyện, tinh thần thêm nghị lực

Bác coi gian khổ, tù đày cũng như mùa đông lạnh giá. Mùa đông lạnh giá sẽ qua đi và mùa xuân tươi đẹp sẽ đến. Những ngày đen tối trong tù sẽ qua. Một ngày không xa, Bác Hồ sẽ được tự do chiến đấu cho sự nghiệp cách mạng của cả nước và nhất định Bác sẽ cùng cả nước Việt Nam đi đến thắng lợi như đi đón một mùa xuân mới.

Xem thêm bài viết hay:  Cảm nhận về hình tượng thiên nhiên và con người Việt Bắc (dàn ý – 7 mẫu)

Đó chính là sự lạc quan, yêu đời, niềm tin vào chiến thắng của Bác. Thực tế chiến thắng vĩ đại của nhân dân Việt Nam chứng tỏ tinh thần lạc quan và niềm tin của ông có cơ sở vững chắc. Mỗi chúng ta cần học tập Bác Hồ tinh thần lạc quan, yêu đời để tiến lên.

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 2

Bố mẹ tôi vẫn gọi ông là bác Trực. Anh là thương binh tại mặt trận Lạng Sơn năm 1980, bị pháo địch chặt mất chân phải và cánh tay phải.

Trong lúc anh đang điều trị tại Quân y viện thì người tình của anh đi lấy vợ. Sau này, anh nói ra “cái tin ấy” khiến anh bàng hoàng và đau như bị trọng thương trở lại.

Sau hai năm ở Trại thương binh, gia đình đưa anh về nhà. Dù có lương thương binh và được cha mẹ chăm sóc, nhưng chú Trực đã trải qua những tháng ngày đau buồn, gương mặt mãi héo úa. Bác nói: Truyện “Số phận con người” của nhà văn Nga như kéo bác ra khỏi cơn ác mộng….

Năm 1990, anh đăng ký thi vào Trường Đại học Khoa học Ứng dụng, Khoa Chăn nuôi. Sau 5 năm miệt mài học tập, anh tốt nghiệp loại ưu và nhận được công tác tại Sở Nông lâm nghiệp tỉnh. Hiện tại, anh đã có vợ và hai con. Cô Xuân, vợ chú Trực là giáo viên THCS.

Thằng Hùng trượt vỏ chuối kỳ thi tuyển sinh đại học, buồn buồn. Chuyện này cô kể cho anh Hùng nghe. tôi đã ghi lại. Cô nhắn nhủ: “Em có học xa ai đâu. Học chú Trúc; học hỏi và cố gắng. Cuộc đời vẫn rộng mở. Tôi chỉ mới 19 tuổi”.

–>

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 3

Tuần trước, trong giờ học kể chuyện, tôi đã đọc một câu chuyện về anh Jon trong tác phẩm Khát vọng sống. Tinh thần lạc quan và khát vọng sống lớn lao là nguồn động lực vô tận giúp anh vượt qua khó khăn để sống và tồn tại trong hoàn cảnh tưởng chừng như không thể.

Jon và Bin khập khiễng đến bờ sông. Mỗi người mang theo một khẩu súng và một tấm chăn cuộn trên vai. Cả hai đều mệt mỏi sau những ngày dài vất vả. Jon bất ngờ bị trượt chân và suýt ngã. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn:

– Bin, em bị trật khớp rồi.

Bin vẫn loạng choạng lội nước. John lại gọi, tiếng gọi như lời van xin của một kẻ tuyệt vọng. Nhưng Bin không quay lại. Jon chỉ biết nhìn Bin cho đến khi Bin vượt qua đỉnh đồi và biến mất.

Run rẩy đau đớn trèo lên đỉnh đồi. Trong nhiều ngày anh không có gì để ăn. Thỉnh thoảng, anh hái những quả dâu rừng cho tạm vào miệng rồi nhai nuốt. Đến đêm, không thể lê lết nổi, anh dừng lại để ngủ.

Một buổi sáng, khi cơn đói hành hạ ruột gan và làm đầu óc mụ mị, tình cờ, ông bò đến gần một con chim đang ngủ. Nó nhảy lên và đánh vào mặt anh. Một vài lần, anh ta bắt được vài con cá nhỏ trong vũng nước. Anh nhai chúng rất cẩn thận, biết rằng anh phải ăn để sống.

Một hôm, khi lê bước, anh gặp một con gấu lớn. Súng hết đạn, anh rút dao săn. mắt nhìn chằm chằm vào nó. Con gấu phát ra một tiếng gầm gừ thăm dò. Nếu bạn bỏ chạy, nó sẽ đuổi theo bạn. Nhưng anh không chạy. Anh đứng im như tượng cho đến khi nguy hiểm qua đi.

Xem thêm bài viết hay:  Top 50 Dàn ý Phân tích Đây thôn vĩ dạ (hay nhất)

Một ngày nọ, Jon nằm bất động trên một vách đá. Anh chợt nhìn thấy một con tàu đang thả neo. Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy một con sói, đầu của nó đang cúi xuống. Có vẻ như nó bị ốm, nó thở hổn hển và ho.

Dù quá yếu nhưng anh vẫn có thể bình tĩnh tiếp tục cuộc hành trình khủng khiếp để tìm kiếm con tàu. Bây giờ anh ấy không thể đứng dậy, vì vậy anh ấy chỉ bò bằng tay và đầu gối.

Có lần, anh ngất đi nhưng sau đó tỉnh dậy bởi tiếng thở khò khè sát bên tai. Anh cảm thấy lưỡi con sói lướt qua tay mình. Những chiếc răng nanh ấn nhẹ nhàng, sau đó trở nên mạnh mẽ hơn. Con sói chật vật cắn vào miếng thức ăn mà nó chờ đợi bấy lâu. Nhưng con người đã dùng hai bàn tay bóp nát hàm của nó. Con sói chống cự yếu ớt. Vài phút sau, tất cả sức lực của con người đều dồn vào con sói.

Trên boong tàu, một nhóm người nhìn thấy một vật thể lạ trên bờ đang di chuyển về phía biển. Họ leo lên một chiếc thuyền nhỏ để vào bờ xem. John đã cứu dòng sông.

Giờ đây, Jon nằm trên giường, nước mắt chảy dài trên đôi gò má gầy guộc. Anh kể lại bằng những lời rời rạc về lai lịch của mình, về những khát vọng kiếp trước của anh. Khát vọng sống đã giúp anh chiến thắng ác thú, chiến thắng tử thần.

Thật là một câu chuyện cảm động về khát vọng sống mãnh liệt của con người, Bởi trong những hoàn cảnh khắc nghiệt, chúng ta càng khám phá ra những khả năng phi thường của chính mình. Anh Jon trong truyện là một ví dụ điển hình như vậy, tôi rất ngưỡng mộ anh ấy.

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 4

Gần nhà tôi có anh Nam vui tính lắm. Ông Nam năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi, tuy đã nghỉ hưu nhưng vẫn nhiệt tình với công việc nên Ủy ban phường đã mời ông về làm Phó Chủ tịch Mặt trận phường.

Một lần, mẹ dẫn tôi lên phường nộp giấy sinh hoạt hè. Tình cờ tôi thấy anh Nam đang vui vẻ giải quyết tranh chấp đất đai giữa hai căn hộ. Nhìn cách nói chuyện, nét mặt “hài hước” và sự nghiêm túc trong công việc của anh, tôi rất ngạc nhiên về cách giải quyết của anh. Với cách nói chuyện hóm hỉnh và hiểu chuyện của anh, hai bên gia đình đã bắt tay nhau giảng hòa.

Anh Nam là người rất vui tính, nhất là những ai từng nghe tiếng cười của anh đều cảm thấy vui vẻ. Ông thường nói với mọi người:

“Sống phải vui, phải cười thường xuyên thì mới sống lâu. Một tiếng cười bằng mười liều thuốc bổ!”

Buổi tối về nhà, ông thường rủ tôi sang nhà ông cùng mấy đứa cháu để học đánh đàn. Trước đây, khi còn trẻ, ông là tay đàn xuất sắc của nhạc viện thành phố. Giọng ông trong trẻo, du dương, len lỏi vào hồn người, khiến người ta quên hết mệt mỏi, yêu đời hơn.

Cả phường tôi quý anh Nam lắm. Bất cứ khi nào có mâu thuẫn gia đình, anh ấy đều tìm cách hòa giải. Anh chàng còn khiến cả nhà ai cũng phải cười “bể bụng” vì những câu chuyện hài hước của mình.

Cá nhân tôi rất kính trọng ông Tuy lớn tuổi nhưng ông rất vui tính, ông làm cho bà con phường tôi yêu thương nhau hơn và đặc biệt là ở đâu cũng có những nụ cười vui vẻ.

Xem thêm bài viết hay:  Người xưa có câu: Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều hay nhất (dàn ý + 6 mẫu)

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 5

Em rất khâm phục những người chiến sĩ cách mạng bởi ở họ toát lên một sự dũng cảm, kiên cường, vững vàng như sắt mà không phải ai cũng có được. Người chiến sĩ cách mạng mà tôi kính yêu và kính trọng nhất là Bác Hồ.

Tháng 8 năm 1942, sau hơn ba mươi năm bôn ba nước ngoài, Bác Hồ trở về trực tiếp lãnh đạo cách mạng và trên đường sang Trung Quốc, Người bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt và giam giữ hơn một năm. . Vào tù, mất tự do và chắc chắn Bác cũng phải chịu đòn roi tra tấn, những chặng đường lao tù dài đằng đẵng. Tuy nhiên, Bác vẫn có tâm hồn rộng mở gắn bó với thiên nhiên. Bác vẫn làm thơ, ngắm trăng, thưởng ngoạn vẻ đẹp hiếm có của đất trời.

Nó làm cho tôi hiểu rằng tuy thân xác anh ở trong ngục tù nhưng tâm hồn anh vẫn lạc quan, yêu đời và tự do.

Kể chuyện về một tinh thần lạc quan, yêu đời – văn mẫu 6

Xin chào tất cả các bạn! Câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn có tên là: “Người tiều phu lạc quan”.

Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng nọ. Có một người tiều phu rất nghèo. Cha mẹ anh mất sớm và không để lại cho anh thứ gì ngoài chiếc rìu để bổ củi. Hàng ngày, ông thường vào rừng chặt củi đem bán kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Ban đêm, anh trú ngụ trong một cái hang sau làng. Dù cuộc sống có khó khăn, khốn khó nhưng lúc nào người ta cũng thấy anh vui vẻ, tươi cười. Mỗi đêm nhìn lên bầu trời, anh mơ về một ngôi nhà. Kể từ đó, anh luôn cố gắng làm việc, tích cóp tiền để có thể xây cho mình một căn nhà.

Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc, anh đã có thể xây dựng một ngôi nhà cho riêng mình. Ngôi nhà hoàn thành tuy không lớn nhưng anh rất vui. Dân làng đến chúc mừng ông.

Một ngày hè. Thời tiết trở nên khô nóng và ngôi nhà của anh bất ngờ bốc cháy. Lúc đó người tiều phu đang đốn củi trong rừng nên không biết. Mọi người trong xóm tìm cách dập lửa nhưng đã quá muộn do ngọn lửa quá lớn. Khi người tiều phu trở về thấy ngôi nhà của mình bị thiêu rụi, anh ta rất buồn. Người dân đến an ủi, chia buồn với người tiều phu.

Ngày hôm sau, người ta thấy người tiều phu vác rìu vào rừng đốn củi. Họ thấy anh vui vẻ làm việc và không buồn vì ngôi nhà bị cháy rụi. Họ hỏi anh:

– Nhà anh ấy bị cháy. Giờ anh không còn nhà để ở mà sao em vẫn vui vẻ, yêu đời đến thế?

Người tiều phu mỉm cười với họ, chỉ vào chiếc rìu và nói:

– Tôi vẫn còn tay và rìu. Tôi có thể xây cho mình một ngôi nhà mới. Chỉ cần tôi cố gắng.

Câu chuyện “người chi tiêu lạc quan” cho chúng ta một bài học vô cùng ý nghĩa, đó là hãy lạc quan trước những vấn đề trong cuộc sống. Nếu thua, chúng ta sẽ làm lại, không bỏ cuộc.

Xem thêm các bài văn mẫu lớp 4 ngắn gọn hay nhất khác:

Các bộ truyện lớp 4 khác

Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: Giải Đáp Câu Hỏi