Đề bài: Dựa vào câu ca dao:
Con cò đi ăn đêm …………. Đừng đục nước đục làm khổ cò con.
Hãy tưởng tượng và viết một câu chuyện ngắn.
Tôi xin bạn… Tôi xin bạn… Đó là tâm nguyện cuối cùng của tôi… mong bạn chấp nhận… Ôi trời ơi! Tội nghiệp các con tôi…
Tiếng van xin đau lòng không biết từ đâu vọng tới, xoáy vào tim tôi. Tôi đứng dậy và mở cửa. Lời cầu xin thuận gió hòa, được tiếng, mất tiếng. Đi ngược gió, theo tiếng thì thầm, tôi đến đầu làng. Cạnh ao cá lớn là lều câu cá của anh Thành. Trong lều, mọi người rủ nhau đi tìm bao diêm để châm lửa. Trước cửa lều, một con cò dang rộng đôi cánh đang chạy nhốn nháo. Nghe tiếng chân người, cò cố ngóc đầu lên nhìn tôi với ánh mắt hốt hoảng, van lơn. Tôi chợt hiểu ra mọi chuyện.
– Mẹ ơi! Chúng tôi rất đói!
– Ngủ đi các con! Cố ngủ cho quên đói. Sáng mai mẹ về, sẽ có cá cho con ăn.
Cò mẹ vừa nói vừa vuốt ve bộ lông mềm mượt của con. Cô lặng lẽ lau nước mắt, đầu óc cứ quay cuồng với câu hỏi: Phải làm sao bây giờ? Biết tìm mồi ở đâu? Trong ca này, thức ăn khan hiếm! Hết tôm rồi…
Có tiếng chị em Vạc rủ nhau đi ăn tối. Đột nhiên, người mẹ nghĩ: Hay mình cũng nên đi như họ? Gia đình Cò luôn quen đi kiếm ăn vào ban ngày, nhưng có lẽ ban đêm chúng sẵn sàng mồi hơn, biết đâu kiếm được chút gì cho lũ trẻ.
Nhìn những đứa con ngủ trong cơn đói, lòng mẹ như lửa đốt. Cô thì thầm:
– Những đứa trẻ tốt! Mẹ sẽ trở lại trong một phút.
Những chú cò con ngáp:
– Cố gắng kiếm cho chúng tôi thứ gì đó để ăn!
Về phía cánh đồng cò mẹ bay ngang qua. Con đường ngày nào quen mà đêm về sao lạ quá. Tôi không biết tôi đã đến đâu. Đột nhiên, phía dưới có một vệt đen mờ, giống như một cành cây nhỏ. Cò tưởng bụng ta nằm nghỉ một lúc rồi lại bay đi.
Ôi!… Ầm!… Hóa ra vệt đen đó chỉ là một cành mềm mọc ở bờ ao. Cò cố gắng bay. Hàng ngày đi kiếm ăn trên đồng, cò chỉ lội nước ngập đến đầu gối. Bây giờ tôi bị rơi xuống ao, loay hoay mãi mà cò không nhấc nổi thân mình lên. Anh ta càng vùng vẫy, đôi cánh của anh ta càng trở nên nặng nề. Cò mẹ bật khóc, thầm gọi đàn con.
Một ánh đèn pin loé lên về phía cò kèm theo tiếng quát:
– Ah! Con chim chích chòe dám lợi dụng bóng tối để cắp cá đúng không? Thật đáng sống!
Kẻ trộm sẽ bị trừng phạt. Thịt cò với măng chua ngọt phết!
– Không phải! Không phải như vậy đâu thưa quý vị!
Con cò cố hắng giọng, nhưng không ai để ý. Người ta rủ nhau nhổ lông cò.
Bám chặt lấy cái chết, cò mẹ sợ hãi, hoảng hốt khi nghĩ đến đàn con của mình. Sáng thức dậy không thấy mẹ đâu, chúng sẽ ra sao? Chúng đã lớn, có thể tự nuôi sống bản thân chút ít, nhưng nếu biết mẹ bị bắt vì trộm cá, chúng sẽ nghĩ thế nào? Từ trước đến nay, cò mẹ luôn dạy con sống lương thiện, có tự trọng, biết yêu thương giúp đỡ mọi người… Vậy mà giờ đây, cò mẹ đã chết vì trộm cắp? Không, không thể nào!
Khi người canh ao đến gần, cò nhấc hai cánh lên, cò cố hết sức cất giọng tha thiết, rõ ràng:
– Thưa ông, vì các con tôi đói quá nên tôi phải đi kiếm ăn vào ban đêm. Thật bất ngờ,… tôi thực sự không biết đó là ao cá của nông dân. Tôi chưa bao giờ làm điều gì xấu cả. vì vậy tôi tha thiết yêu cầu bạn làm cho tôi một đặc ân cuối cùng. Nếu có măng, hãy xào bằng nước trong, không ngâm bằng nước đục. Khi đó nỗi oan của tôi mới được giải quyết, tâm hồn tôi mới thanh thản và các con tôi sẽ không đau lòng.
Hai dòng nước mắt lạnh lùng, cò mẹ nói xong nhắm mắt chờ giây phút cuối cùng…
Chợt có tiếng mẹ gọi: “Dậy, dậy! Đến giờ đi học rồi! Trời ơi, sao con đang ngủ mà nước mắt giàn giụa thế?”. Tôi giật mình tỉnh giấc. Hóa ra tất cả chỉ là một giấc mơ. Câu ca dao Con cò đi ăn đêm cô giáo vừa dạy hôm qua đã sống lại trong giấc mơ của em như thế. Tôi hỏi chị về ý nghĩa của câu ca dao, chị nói: “Người nông dân nghèo ngày xưa luôn đề cao lối sống trong sạch, chết trong sáng, muốn mượn lời Cò để nói lên điều đó em ạ. .!”
Xem thêm các bài văn mẫu về tự sự, lập luận, suy nghĩ, cảm nghĩ lớp 7:
Các bài giải bài tập lớp 7 sách mới có:
Giải bài tập lớp 7 theo sách mới môn học